Xin dành bài viết nầy mến tặng những ai đã, đang và luôn thương nhớ yêu mến Sài Gòn. Mời cùng gợi nhớ về một thuở đã qua với nhiều kỷ niệm khó quên nha...
Ngày xưa khi còn bé, Tứ Diễm đã có cơ hội được đọc quyển Thương Nhớ Mười Hai của tác giả Vũ Bằng. Thuở ấy, chỉ biết đọc say mê thưởng thức tài viết, tài miêu tả của tác giả nhưng chưa thể cảm nhận được những niềm cảm xúc tác giả trang trải theo từng dòng, từng chữ. Mãi đến ngày thật sự rời xa quê hương, xa Sài Gòn, xa tất cả những người thân, bè bạn, thầy cô, ... lúc đó Tứ Diễm mới chợt hiểu thế nào là nỗi buồn xa xứ.
Về sau nầy, khi tìm đọc lại được quyển Thương Nhớ Mười Hai, không chỉ một mà rất nhiều lần; mỗi lần đọc đều vẫn thấy lòng bồi hồi rung cảm theo nỗi nhớ của tác giả. Với ông Vũ Bằng, đó là nơi đất Bắc với những món ăn đặc biệt của miền Bắc. Còn với Tứ Diễm, đó là Sài Gòn. Sài Gòn chỉ có hai mùa: nắng và mưa, nhưng lại bao gồm vô vàn hương vị món ăn của cả ba miền Bắc - Trung - Nam hay đã pha trộn để trở thành những món ăn độc đáo mang đậm nét Sài Gòn.
(hình sưu tầm)
Chiều tối nay, sau khi nhận và đọc được bài thơ Sài Gòn Nỗi Nhớ của anh Phong cùng với lời viết mở đầu "Tặng các bạn đang ở Saigon, xa Saigon, nhớ Saigon và thương Saigon.", tự nhiên Tứ Diễm cũng thấy lòng bồi hồi nhớ da diết Sài Gòn, nhớ cả những kỷ niệm vụn vặt, nhớ thật nhiều và cũng thật lan man. Và tự nhiên cũng muốn được gõ theo đôi dòng ...
Xin cám ơn anh Phong đã cho Tứ Diễm được thưởng thức một sáng tác mới thật hay và đầy cảm xúc. Mời anh Phong và quý vị cùng xem tiếp theo nha ....
SÀI GÒN NỖI NHỚ
"Tặng các bạn đang ở Saigon, xa Saigon, nhớ Saigon và thương Saigon."
Saigon ơi ! Có còn nguyên nhịp thở Có nhớ người một thuở đã đi qua Hàng me xanh có nhớ kẻ xa nhà Hoa phượng đỏ nhớ hè ai tan học ? |
Sài Gòn ơi, nhớ theo từng nhịp thở Dẫu cho là bao năm tháng trôi qua Dẫu về nơi chốn cũ chẳng còn nhà Dẫu chẳng gặp bạn bè thời đi học... |
Ta nhớ lắm Saigon cơn nắng Hạ Nắng nung người nung làn tóc em thơm Nhớ mưa Thu, gió thổi giọt mưa mềm Đẩy em lại gần anh chờ mưa tạnh. |
Sài Gòn ơi, đã biết bao mùa Hạ, Đã bao lần nhặt phượng thắm tay thơm, Đã lắm phen gió vờn rối tóc mềm, Đã nhiều buổi ướt mem mong chóng tạnh,... |
Trưng Vương xưa, áo trắng giăng ngõ lạnh Nhớ cổng trường, em đứng đợi chờ ai Trường thân thương bao kỷ niệm nối dài Sơn lớp cũ không phai màu năm tháng. |
Sài Gòn ơi, nhớ dạo trời chợt lạnh Gió hiu hiu rét mướt chẳng thương ai Gió len lỏi giá buốt ngón tay dài Gió thuở ấy có luyến lưu năm tháng? |
Bảo trong lòng, ta còn đây nỗi nhớ Huệ ngày nào phô sắc trắng uy nghiêm Khi Tao Đàn mở cửa, nắng Xuân nghiêng Ngàn hoa thắm cùng về đây hội tụ. |
Sài Gòn ơi, vấn vương ngàn sợi nhớ Ngôi trường xưa, chùa Xá Lợi, Vĩnh Nghiêm, Cầu Trương Minh Giảng con dốc nghiêng nghiêng, ... Cô thầy, bè bạn bao giờ đoàn tụ? |
Saigon ơi ! Ta nhớ em lắm lắm ! Nhớ Giáng Sinh cùng ngắm ánh đèn màu Nghe thiên thần hòa dạo khúc hoan ca Quanh Đức Bà muôn người vui rộn rã. |
Sài Gòn ơi, nhớ thật nhiều, nhiều lắm Nhớ khô bò, me, cóc, chè ba mầu,... Nhớ Giáng Sinh, dạo phố, nghe Thánh ca, Nhớ ngày Tết, đông vui thật rộn rã... |
Nhớ Grival giọt café đắng lạnh Lạnh đắng bờ môi, lạnh đắng chia phôi Thôi hết rồi, nơi mỗi ngày hội ngộ Chốn cũ tan tành, ký ức xa xôi. |
Nhớ cả những buổi sáng trời lành lạnh Cùng nghịch đùa, ... nào biết lúc chia phôi Bơi, lặn, phá,... xong tranh ăn thật ngộ Ngon lạ lùng: chỉ mẩu bánh, miếng xôi... |
Còn nhớ nữa, những đêm hè tĩnh lặng Tiếng ve buồn mang nặng nỗi ưu tư Sầu ai đó ? Hay ném sợi tơ lòng Níu người tình sắp xa nhà, biệt xứ ? |
Nhớ đôi phen cả lớp vờ im lặng Cùng rủ nhau trốn học thật vô tư Bị phạt. Sợ, nhưng rồi vẫn đồng lòng Xưa gắn bó, mỗi người giờ một xứ... |
Saigon ơi, tình em ta vẫn giữ ! Dù thời gian có lặng lẽ trôi nhanh Dù không gian có vạn dặm mịt mùng Ta vẫn muốn cùng em chung nhịp thở ! P.N - Feb 16/2014 |
Sài Gòn ơi, kỷ niệm xưa luôn giữ Giữa xứ người, năm tháng dẫu qua nhanh Dẫu ngày về, vẫn còn mãi mịt mùng Nhưng vẫn nhớ, vẫn thương theo tiếng thở Tứ Diễm - Feb. 16, 2014 (họa giữ nguyên chữ cuối mỗi câu) |
Trong bài thơ Sài Gòn Nỗi Nhớ của anh Phong: Trường, Sơn ở câu 3 và 4 của khổ thơ thứ 3 và Bảo, Huệ ở câu 1 và 2 của khổ thơ thứ 4 là tên của những người bạn thân.
Nếu thích lãng đãng cùng nàng thơ, mời ghé xem thêm một số bài trong các bài viết:
Cảm ơn chị Tứ Diễm đã dẫn giải bài thơ bằng cả một bài viết với hình ảnh minh họa nữa. Có thể nói không sai chị là người rất chu đáo trong mọi việc.Bài thơ họa cũng rất hay và rất nữ tính (khô bò, me, cóc ... hình như thiếu ô mai và bò bía hihihi).
ReplyDeleteDạ, cám ơn anh Phong đã khen nha. Đúng là thiếu hai món "ruột": ô mai và bò bía, cũng như nhiều món hấp dẫn khác nữa. Nhưng chỉ e nếu TD liệt kê đầy đủ tất cả những món đó thì bài thơ của anh Phong sẽ phải đổi thành "Sài Gòn Nỗi Nhớ ... Món Ăn" quá hà :)
ReplyDelete