TABLE OF CONTENTS

Wednesday, 12 March 2014

Thơ Xướng Họa - Thuở Ấy

Thời tiết thật lạ.   Vừa hơi ấm được hai hôm, bữa nay lại chuyển lạnh và đổ tuyết rơi mịt mờ.   Tuyết rơi liên tục.  Những đóa hoa tuyết trắng xốp nhẹ bay lượn mỗi khi có làn gió thổi qua.   Nơi Tứ Diễm ở có lẽ có do gió thổi cuốn tuyết dồn lại nên tuyết ngập khá cao.  Tứ Diễm tò mò đo thử, thấy tuyết ngập cao đến gần 1 foot (xấp xỉ gần 30 cm) trong đợt xúc tuyết đầu tiên.   Đến tối, khi xúc thêm đợt kế, chỉ còn khoảng 5 cm tuyết nhưng trời chuyển lạnh, gió lại đồng lõa thổi khiến càng cảm thấy lạnh hơn nữa.



Bên ngoài thời tiết xấu vì còn trong mùa Đông, nhưng trong góc nhỏ nầy vẫn còn trong mùa ... Thơ nên mời chị Hồng Thúy, anh Phong và quý vị yêu thơ cùng thưởng thức bài thơ Thuở Ấy của anh Phong Nguyễn và bài Hỏi Gió do Tứ Diễm họa theo.


"Thuở ấy...", hai chữ đơn giản nhưng dường như gợi nhớ lại một miền ký ức với biết bao nhiêu kỷ niệm vui buồn, đáng nhớ đáng mong đáng yêu đáng lưu giữ.   Phải chăng đôi khi chúng ta cũng bất chợt cảm thấy lòng bâng khuâng bồi hồi khi chạnh nghĩ về ... "thuở ấy".

Thuở Ấy cũng là tên một sáng tác của anh Phong Nguyễn mà Tứ Diễm mới nhận được vào chiều nay.  Xin cám ơn anh Phong đã cho Tứ Diễm cơ hội được đọc và họa theo thêm một sáng tác của anh Phong.


Bên dưới là một bài thơ do anh Phong Nguyễn sáng tác - bài Thuở Ấy.   Và bài Hỏi Gió do Tứ Diễm họa theo vẫn giữ nguyên chữ cuối mỗi câu.  Mời chị Hồng Thúy, anh Phong và quý vị cùng thưởng thức nha


THUỞ ẤY

Thuở ấy,
Dòng sông chẳng ngại ngùng
Xuôi về biển rộng, mối tình chung
Vượt thác, băng ghềnh, len kẻ đá
Sông hòa sóng biển vỗ lung tung.

Thuở ấy,
Rừng thông chẳng biết buồn
Ung dung đứng thẳng mặc mưa tuôn
Đông về, tuyết phủ che màu lá
Vẫn tìm vui thú với chim muông.

Thuở ấy,
Hàng cây cũng biết đùa
Suốt ngày ve vẫy lá đong đưa
Rủ gió vờn mây cùng tắm nắng
Nghiêng mình, ngã bóng ngạo Thu xưa.

Thuở ấy,
Bình minh hé ánh hồng
Bầy chim tung cánh chốn mênh mông
Cánh dang in bóng khung trời tím
Chắc thử đo trời rộng hay không.

Thuở ấy,
Em như một đóa Quỳnh
Tỏa hương, khoe sắc cánh hoa xinh
Em đến, ươm bao điều mộng thắm
Làm anh ngơ ngẩn một bóng hình !

P.N    Feb 23, 2014

 

HỎI GIÓ

Hỏi Gió
Có bao giờ ngại ngùng
Khi giúp người tỏ nỗi riêng chung
Thành tâm muốn kết duyên vàng đá
Hay chỉ vui đùa quen lung tung

Hỏi Gió
Có bao giờ biết buồn
Khi Xuân rồi Hạ mưa mãi tuôn
Khi Thu vừa ghé, tiễn rừng lá
Khi Đông lạnh về, vắng chim muông

Hỏi Gió
Có bao giờ nghịch đùa
Khi hòa theo nhịp võng nhẹ đưa
Khi rung cành lá che bóng nắng
Khi vờn bay tà áo trắng xưa

Hỏi Gió
Có yêu ánh dương hồng
Khi lướt theo sóng nước mênh mông
Khi bóng chiều buông pha sắc tím
Khi hát vi vu giữa thinh không

Hỏi Gió
Có say hương hoa Quỳnh
Khi hôn khẽ cánh đóa hoa xinh
Khi cùng trăng ngà ươm mơ thắm
Khi mãi dõi theo một dáng hình

Tứ Diễm - Mar 12, 2014

(họa giữ nguyên chữ cuối mỗi câu)



Mời quý vị yêu thơ cùng thưởng thức và họa theo nha




Sẵn tiện Tứ Diễm mang một chút tuyết vào đây... "khoe" luôn nghen.    Đây là một chút dư âm của trận tuyết mới nhất

Hai hôm trời ấm, tuyết đã tan bớt nên "núi" tuyết còn cao bao nhiêu đây


Trời đột ngột đổ một trận tuyết.    Mở cửa bước ra thì thấy được Trời tặng món "quà" như vầy nè.  Tứ Diễm tò mò dùng thước đo thử thì thấy hai mươi mấy centimeters (nói thách thì gần 1 foot).


Mời ngắm thêm một tấm hình "song tấu" giữa gió và tuyết do Tứ Diễm chụp trước khi ... múa xẻng





Nếu thích lãng đãng cùng nàng thơ, mời ghé xem thêm một số bài trong các bài viết:

1 comment:

  1. Hihi...nhiều câu hỏi quá gió không biết đường ... gió chỉ vô tình thổi lung tung...

    ReplyDelete