Ơ, BÃO
Cuồng phong ập tới
Bất ngờ
Cuống phăng tất cả. Sững sờ
Chết trân...
Chắt chiu trân quý vô ngần
Chỉ trong khoảng khắc
cam đành nát tan...
Lặng đau
Tỉnh giấc,
bàng hoàng
Phải chăng sự thật phũ phàng thế sao?
Tim rướm máu
Lệ tuôn trào
Mảnh hồn run rẩy dạt vào bến mê
Biển dâu vốn đã não nề
Gieo chi gió bão
đắng
tê
ngỡ ngàng
Mộng lành trót đã vỡ tan
Gió ơi gom giúp gượng hàn làm duyên...
Tứ Diễm - Jan. 28, 2000
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment