...Tự dưng chạnh nhớ vài câu đã viết một thuở thả hồn lãng đãng cùng nàng Thơ. Dường như một vùng ký ức vẫn còn bồi hồi nao nao xao xuyến theo tiếng đàn cùng giọng hát trầm ấm của ai đó
Ru anh, mười phím tay hồng
đan muôn sợi nhớ rối bồng sợi mong
ngủ đi anh, giấc thật nồng
theo con sóng vỗ bềnh bồng bến mê ...
(trích bài À Ơi - thơ Tứ Diễm)
Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ... Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao (Diễm Xưa - Trịnh Công Sơn)
... Bàn tay năm ngón em vẫn kiêu sa. Vẫn tóc mây bay má môi hồng thấm Gót bước nhẹ vương ý thơ Tình yêu nào vương mắt ngọc... (Giáng Ngọc - nhạc Ngô Thụy Miên, thơ Nguyên Sa)Có bao giờ chợt bâng khuâng tự hỏi làm sao để "bàn tay năm ngón em vẫn kiêu sa" giữa vô vàn công việc nơi chốn đời thường? Liệu có cần mong mưa về để "mùa Thu mưa bay cho tay mềm..." (Nắng Thủy Tinh - Trịnh Công Sơn)
hay là cần phải ".. gọi nắng cho cơn mê chiều nhiều hoa trắng bay. Cho tay em dài gầy thêm nắng mai..." (Hạ Trắng - Trịnh Công Sơn)
Phải chăng có cách nào đó để "...Tay em còn ấm bờ môi thắm tình chưa xóa nhòa..." (Biển và Em - Ngô Thụy Miên)
Nếu muốn biết, mời xem tiếp theo nha