Thursday, 1 December 2011

Đoản Khúc - Giếng Nước Năm Xưa

Giếng Nước Năm Xưa

Tứ Diễm

Tôi còn nhớ cảm giác vừa hồi hộp vừa thích thú khi lén mẹ ra vọc nước trong giếng ở sân trước.  Làn nước trong vắt mát rười rượi mon man bàn tay tôi xóa tan cơn nóng bức của những buổi trưa hè.  Tôi thường nghịch ngợm quậy mạnh tay để bọt nước trắng xóa văng tung tóe, ướt cả một khoảng sân, ướt đẫm tóc tai và tạo thành nhiều đốm sao sẫm mầu trên bức tường vôi. 


Tôi thích ngắm muôn mảng ánh sáng rập rình chao lượn trên mặt nước, hòa nhập rồi lại tách rời, nhịp nhàng như một vũ khúc.  Những làn sóng lăn tăn lan dần ra tứ phía, lan rộng mãi đến khi mặt nước bình lặng lại lung linh phản chiếu bóng tôi.  Có những buổi, sau khi đã chán với trò nheo mắt, bỉu môi, thè lưỡi  trêu ghẹo bóng mình, tôi bắc ghế ngồi bên bờ giếng và thả hồn mơ mộng theo câu chuyện cổ tích bà thường kể.  Cơn gió thoảng qua mang hơi nước mát rượi thấm vào từng thớ thịt thường ru tôi vào cơn mộng đẹp với nàng tiên cá tóc xỏa dài tha thướt, chàng hoàng tử cóc, nàng công chúa kiến, hoàng tử ếch, công chúa cá,... 

Vô hình chung, giếng nước đã trở thành một người bạn của riêng tôi suốt thời thơ ấu.  Và cũng như những giấc mộng con nít vu vơ, giếng nước không còn hiện hữu nữa khi nền sân được tu sửa và nâng cao lên.  Tôi đã buồn, đã khóc, và rồi cũng đã nguôi ngoai nhưng hình ảnh cùng bao kỷ niệm bên bờ giếng ngày xưa vẫn còn đó trong ký ức của tôi....

Tứ Diễm - Jan. 19, 1999

0 comments:

Post a Comment

 
;