Sunday 9 March 2014

Thơ Xướng Họa - Áo Trắng

Áo trắng thuở học trò là một hình ảnh thật dễ thương và cũng thật khó quên với biết bao nhiêu kỷ niệm của lứa tuổi mới lớn.



Hôm nay trong bài viết nầy, Tứ Diễm xin mời quý vị cùng thả hôn theo dáng những tà áo trắng hồn nhiên trong bài thơ Áo Trắng của chị Hồng Thúy và bài họa của Tứ Diễm nha.   Ngoài ra, mời cùng thưởng thức thêm bài Áo Trắng Em Qua do anh Phong Nguyễn vừa sáng tác (Mar. 12, 2014) và mấy câu do Tứ Diễm họa theo, vẫn giữ nguyên chữ cuối mỗi câu.


Tuổi học trò và hình ảnh những tà áo trắng dường như là một đề tài xưa thật xưa, đã có biết bao nhiêu bài thơ, bài văn, bài nhạc đề cập đến.   Nhưng dường như mỗi người đều có sự cảm nhận hay những kỷ niệm riêng nên cách diễn đạt cảm xúc mỗi người mỗi khác, nên khi thưởng thức một sáng tác về thuở áo trắng học trò, mỗi người chắc hẳn có thể cảm thấy lòng mình rung cảm xao xuyến thật lạ, và cũng thật khó diễn tả thành lời.

Cho đến tận bây giờ, cũng vẫn chỉ là những tà áo trắng, nhưng phải chăng cũng có một số nét riêng tuy quen mà lạ, tuy lạ mà quen để đôi lúc chúng ta bất chợt cảm thấy lòng bồi hồi xao xuyến vì một thuở hồn nhiên để nhớ để thương và để mãi vẫn luyến lưu mỗi khi hồi tưởng lại....



Áo Trắng trong bài thơ của chị Hồng Thúy thật nên thơ và đáng yêu quá khiến Tứ Diễm cũng thấy lòng bồi hồi nên mạn phép gõ họa theo, vẫn giữ nguyên chữ cuối mỗi câu.   Mời cùng thưởng thức.   Những hình ảnh trong bài viết đều là sưu tầm từ trên mạng, xin cám ơn tác giả và các người mẫu trong những tấm hình dễ thương nầy nha.




                              ÁO TRẮNG

Ơi!  Cô học trò áo khiết trinh
Mỏng nhẹ trời tơ lụa uốn mình
Buổi mai đi học sương đầy áo
Huyền ảo cõi mầu trắng mông mênh

Cho bướm ngẩn ngơ buổi tan trường
Chập chùng mây trắng đẹp ngời hương
Hàng cây xếp đợi bâng khuâng lá
Hỏi tiếng thi thầm gió có vương?

Chút gởi hồn thơ vào áo mềm
Vuốt từng dáng ngọc thướt tha êm
Để nghe quấn quýt đôi tà sóng
Đưa bước chân ai lạc chốn mê

Áo ơi yêu nhớ mấy cho vừa
Em về ngõ nhỏ thắp mộng xưa
Ngang vườn hoa sứ thơm ngây ngất
Vạt trắng ngọt ngào biếc nắng trưa

Áo trắng cho người từng ngóng trông
Chở nỗi tương tư thấp thỏm lòng
Đất tim trổ nhánh mầm xao xuyến
Đợi gót em qua nhịp tiếng mong

Vậy nhé, áo xin đừng bay vội
Dừng đây níu cả trắng chiều lên
Cho thương nũng nịu giăng say phố
Tay chạm ngón tình mộng ngủ yên

Hồng Thúy



Áo trắng tinh khiết thuở băng trinh
Bụi trần chẳng nỡ vương vào mình
Bướm lượn tung bay theo tà áo
Tóc thề buông xõa thoáng mông mênh...

Bao gốc "cây si" trước cổng trường
Ngẩn ngơ lén ngắm, nhớ mùi hương
Thơ tình vụng dại viết trên lá
Nhờ gió chuyển dùm nỗi vấn vướng

Hờ hững phủ vai suối tóc mềm
Sợi vắn, sợi dài thật dịu êm
Chập chùng bay lượn như làn sóng
Ru mảnh hồn ai lạc bến mê...

Một thuở luyến lưu mãi chẳng vừa
Áo trắng tinh khôi dạo ngày xưa
Đôi tà bướm lượn hồn ngây ngất
Vành nón thẹn thùng che nắng trưa

Áo trắng ơi à, mãi dõi trông
Như dòng suối ngọt dịu mát lòng
Như áng mây trời vương xao xuyến
Như cuốn hồn ai vào cõi mong

Ơi, Áo trắng ơi, chớ thay vội
Để còn xao xuyến đợi nắng lên
Để tim hòa nhịp ai dạo phố
Để hồn mãi gửi bến bình yên

Tứ Diễm - Mar. 9, 2014
(họa giữ nguyên chữ cuối mỗi câu)

 



Mời quý vị yêu thơ cùng thưởng thức và họa theo nha.  Mến chúc quý vị một ngày Chủ Nhật đẹp và vui bên gia đình




Tứ Diễm vừa nhận được bài Áo Trắng Em Qua do anh Phong Nguyễn mới sáng tác.  Cám ơn anh Phong nhiều nha.    Mời thả hồn cùng anh Phong theo dáng tà áo trắng một thuở dễ thương ngày ấy ...    Và mời xem vài câu do Tứ Diễm họa theo vẫn giữ nguyên chữ cuối mỗi câu



              Áo Trắng Em Qua


Áo em trắng nhẹ nhàng theo gió
Em bước về mây nước cũng so đo
Mỗi tiếng guốc, mỗi lần tim xao động
Bóng xa dần để lại kẻ buồn so.

Áo trắng em qua ngày xưa lối nhỏ
Đầu đường, phượng vĩ kiên nhẫn đợi chờ
Ngày em về, ve sầu im tiếng thở
Chờ em qua, hoa nở rụng vào lòng.

P.N   Mar 12, 2014



 
Hồn nhiên áo trắng lượn cùng gió
Vô tư nghịch đùa chẳng đắn đo
Cỏ cây hoa lá bỗng xao động
Đàn chợt lạc dây, quên chẳng so

Ngây thơ áo trắng ngang xóm nhỏ
Choáng ngập hồn ai nỗi mong chờ
Lặng nghe nhịp guốc, quên cả... thở
Mắt biếc, tóc mây,... Nhớ ngập lòng

Tứ Diễm - Mar 14, 2014

(họa giữ nguyên chữ cuối mỗi câu)



Nếu thích lãng đãng cùng nàng thơ, mời ghé xem thêm một số bài trong các bài viết:

6 comments:

Vietnamese Conmigo said...

Tặng hai cô nữ sinh áo trắng làm say mê bao chàng trai mấy món nè: bò bía, ô mai me và gỏi khô bò hihi ...

TuDiem's Corner said...

Dạ, cám ơn anh Phong nhiều nha. Nhưng chỉ "tặng" suông, không thấy ... "hiện vật" thậm chí cũng chẳng có hình để ... "see-food" thì hình như người ta gọi là .... mời lơi, phải không hở ? :)

Vietnamese Conmigo said...

Hai cô áo trắng nữ sinh ơi !
Sơ suất chớ đâu phải mời lơi
Biết bắt đền chi hỡ áo trắng
Thôi thì lúc rãnh dẫn đi chơi !

TuDiem's Corner said...

Hỡi người mời lơi nào đó ơi,
Mời lơi thì vẫn là ... mời lơi :)
Bắt đền làm biến mất tuyết trắng
Để Chúa Xuân về đây dạo chơi :)



Anonymous said...

xin mời anh Phogn làm bài thơ họa cho Áo Trắng của HT và TD..nhu vậy khỏi phải tặng food cho đỡ mất công nhé...được không ??

Vietnamese Conmigo said...

Chị Hồng Thúy ơi, Phong lạc vào chốn sương khói mù mịt hồn vía còn đang thẩn thờ, vừa bước ra chổ sáng thì lại gặp hai cô nữ sinh phất phơ tà áo trắng... làm mất hồn rồi. Đành ngậm ngùi tìm chút lửa để tự sưởi ấm. Chị cho đổi lại bài họa này với bài Tình Của Lửa nhe.

Post a Comment

 
;