Saturday, 12 November 2011

Thơ - Oan Ơi, Ông Địa

OAN ƠI ÔNG ĐỊA

Ông Địa là ông Địa ơi,
Khi không bị giận
   buồn ơi là buồn.

Ngoài trời mưa chẳng chịu tuôn
Mà sao giòng lệ như dường muốn rơi
Tự dưng ai đó giận tôi
Vô tình chẳng biết.  Giờ thời buồn hiu

Xin lỗi là xin lỗi nhiều
Thôi mà, vuốt giận
   kẻo chiều kém tươi

Lãng du giữa núi và trời
Thời gian vùn vụt trôi thời khó ngăn
Dẫu rằng chẳng quá xa xăm
Trót đà thất hẹn, giận đành chịu thôi

Ai đó là ai đó ơi,
Thông cảm dùm nhé
   Mỉm cười chút nha

Không quen gần cũng hóa xa
Mến nhau xa cũng hóa ra thành gần
Mai này ngày tháng xoay vần
Sẽ sang chuộc tội một lần cùng ai

Ai bên nớ ai có hay
Bên tê đổ lửa
   Bên này sắp mưa...


Tứ Diễm - July 20, 1999
(viết mong chuộc tội thất hẹn)

0 comments:

Post a Comment

 
;