HỎI EM
Em có bao giờ chợt thoáng bâng khuâng
Nửa mong, nửa tránh tình yêu lại gần?
Em có bao giờ chợt thoáng phân vân
Khi hồn đắm đuối cơn say ngật ngần?
Em có bao giờ chợt thoáng vu vơ
Khi tim bừng cháy đam mê dại khờ?
Em có bao giờ chợt thoáng ngu ngơ
Tin người tuyệt đối, yêu không ngần ngừ?
Em có bao giờ chợt thoáng đam mê
Để rồi bừng giấc, đau thương tràn về?
Em có bao giờ hồn bỗng tái tê
Khi tim quặn thắt cơn đau não nề?
Em có bao giờ tỉnh giấc đêm thâu
Nghe hồn rạn vỡ, nghe tim ngập sầu?
Em có bao giờ nghe gió lao xao
Như than, như tiếc tình yêu nhạt mầu?
Em có bao giờ nhẹ hứng sầu rơi,
Và đong vị đắng chua cay rạn rời?
Em có bao giờ hồn mãi chơi vơi
Lẻ loi lạc bước phiêu du chợ đời?
Em có bao giờ ánh mắt mông lung
Vu vơ cười dấu niềm đau lặng thầm?
Em có bao giờ hồn bỗng giá băng
Chôn đời vào chốn hư không lạnh lùng?
Em có bao giờ chợt nhớ tới không
Một lần tình đắng chua cay ngập hồn?
Em có bao giờ còn nhớ nữa không
Hay là gió đã cuốn trôi bềnh bồng?
Tứ Diễm - Oct. 3, 1995
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment