Friday, 25 November 2011

Thơ Xướng Họa - Đếm Bong Bóng

ĐẾM BONG BÓNG

Dưới hiên trường chờ em ở dưới mưa
Đếm bong bóng phập phồng thành rồi vỡ
Sao dáng quen ôm nghiêng nghiêng tập vở
Chẳng thấy đâu để bong bóng nổi trôi ...

Ngàn áo dài trắng xóa cả khung trời
Sao vẫn thiếu một chiếc màu lụa trắng
Chắc bong bóng vỡ vì men tình đắng
Vì mang tên bằng số tận đâu đâu

Năm mươi hai bóng với dạng bán cầu
Tám mươi ba... rồi qua chín mươi chín
Trăm năm bẩy bóng với sầu dâng kín
Trăm tám lăm bóng tụ rồi lại tan ...

Trời bớt mưa, lá rụng khắp sân vàng
Kìa áo lụa tuy chẳng bay tha thướt
Vì được giữ một bên theo nhịp bước
Không cho bóng hôn vào gấu áo ai

Tay ôm vở, tay níu vạt áo dài
Bước khéo nhé kẻo tim anh hỗn loạn !
Hai trăm bẩy bong bóng đã làm bạn
Mỏi mòn chờ ai với nụ cười duyên

Van em chớ thả tay kẻo làm thuyền
Lòng anh vỡ tan theo bong bóng nhỏ

-- Quên [Saigon, 12/98]

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
ĐẾM BONG BÓNG II
Đếm bong bóng những chiều mưa đợi Mẹ
Buổi tan trường, trông ngóng dáng Mẹ qua
Đi trong mưa, đạp bóng, vỡ nhạt nhòa
Đôi chân bé, hiên ngang đùa bong bóng

Thưở mười ba, bắt đầu thời mơ mộng
Nắng chiều tan, đẹp áo trắng thơ ngây
Lạy trời mưa cho bong bóng đong đầy
Rồi đếm bóng, như đếm niềm hy vọng

Chưa đếm hết, vỡ tan rồi bong bóng
Giặc tràn về xóa đường cũ mộng mơ
Bong bóng tan, dòng nước chợt hững hờ
Trôi trôi mãi ... bến về ôi xa quá

Đếm bong bóng ở bên trời xa lạ
Đợi thời gian như đợi bóng người yêu
Lá thu rơi , vàng ối cả một chiều
Mưa lây lất, bóng ơi ! xin đừng vỡ ...

Tôi đếm bóng, chợt nghe lòng bở ngở
Mõng manh tình, như bong bóng nổi trôi
Đón bóng trong tay, phút chốc , vỡ tan rồi
Tình là bóng, theo dòng, không thể giữ ...

-- tht [2/8/99]

~~~~~~~~~~~~~~

ĐẾM BONG BÓNG III

Phập phồng bong bóng dưới mái hiên,
Phải chăng trời đất cũng muộn phiền
Nên trời đổ mưa, đất nổi bóng.
Biển lòng con sóng chợt đảo điên...

Bồng bềnh. Bong bóng mãi bồng bềnh
Như thuyền ai đó vẫn lênh đênh
Ngược xuôi muôn ngã, tìm chi nhỉ
Giữa cơn nước xoáy, giữa thác ghềnh?

Bong bóng mong manh tựa giấc mơ
Ươm đầy tuổi mộng đẹp như thơ
Bong bóng lớn nhanh theo mong ước
Bất ngờ chợt vỡ, khiến ngẩn ngơ

Bong bóng chen nhau, thành rồi tan
Như kiếp nhân sinh quá vội vàng
Hợp, ly, ly, hợp - vòng luẩn quẩn
Một thoáng hương yêu, thoáng mơ màng

Tứ Diễm - Jan. 9, 1998

0 comments:

Post a Comment

 
;