MỘT THOÁNG BÂNG KHUÂNG
Toronto chiều nay sao rảnh quá
Tôi bồi hồi nhớ lại ngày xưa
Ôi, Saigon, thương quá những chiều mưa
Cùng bè bạn tụm năm nghịch phá
Rồi giờ đây, mỗI người mỗi ngả
Kẻ ra đi, người ở lại quê hương
Có ai còn trở lại thăm trường?
Cho tôi gửi lời thăm tất cả
Nhớ ngày xưa, tôi thường nghịch phá
Cùng bạn bè, bẻ trái, hái hoa
Mải mê đùa kiến cắn, suýt soa
Miệng không mếu, sao lệ rơi đầy áo
Để bạn bè một phen chế nhạo
Buông những lời chọc ghẹo vu vơ
Thương làm sao những kỷ niệm dại khờ
Của một thuở học trò áo trắng
Bây giờ đây ngoài trời thật nắng
Chỉ làm tôi thêm nhớ bâng khuâng
Ước làm sao khoảng cách thật gần
Cho tôi được về thăm chốn cũ....
Tứ Diễm - August 1990
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment