Wednesday, 30 November 2011

Thơ - Dư Lệ

DƯ LỆ
Tứ Diễm



Bấy nay tấp tễnh trường đời
Ngỡ vừa đủ vững mặc trời bão giông
Nào hay một buổi chiều Đông
Chồi con ngã gục, mảnh hồn rụng rơi
Tay ngà Mẹ đã buông xuôi
Bỏ con côi cút giữa đời đảo điên
Ngoài trời tuyết đổ triền miên
Thay dòng lệ khóc mẹ hiền.  Lặng đau...
Ngày xưa mười ngón chuốt trau,
Vì con, tay mẹ xạm màu thời gian.
Ấm lòng con, áo mẹ đan
Thương con, mẹ nấu vô vàn món ngon
Bàn tay mẹ ấp yêu con
Dạy ban từ thuở con còn nằm nôi...
Rượu mừng chưa kịp nhấp môi
Mà sao nỡ bỏ con rồi, mẹ ơi...

Tứ Diễm - Mar. 5, 2001

0 comments:

Post a Comment

 
;