ƠI, LÁ
từ khi lạc nẻo dương gian
ngẩn ngơ một thoáng mơ màng trăng thanh
mùa Xuân
lá thắm tươi xanh
ươm bao mộng ước vào nhành búp non
trời vừa ấm, lá cười giòn
xôn xao đón nắng ghé hôn chào mừng
mùa Hè
lá bỗng rưng rưng
tím loang nỗi nhớ theo từng dấu chân
lẻ loi phiến lá giữa sân
mơ ngày nhập học quây quần rộn vui
mùa Thu
lá chợt bùi ngùi
vàng theo con nắng, sụt sùi cùng mưa
gió ru phiến lá giấc trưa
à ơi, lá rụng theo mưa về nguồn
mùa Đông
lá lẻ loi buồn
héo hon đếm hạt tuyết tuôn ngập trời
bâng khuâng mơ dáng một người
nâng niu ấp ủ một thời...
rồi quên
bên thềm phiến lá chênh vênh
gió ơi mang lá về bên ni dùm...
Tứ Diễm - Jan. 18, 2000
[viết tặng Diệp Tử]
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
2 comments:
Hom nay moi doc duoc lai bai tho nay, ky niem mot thoi
Một thời lãng đãng thật dễ thương, phải không hở? Mới đó mà mười mấy năm rồi, thơi gian qua nhanh quá :)
Post a Comment